xem thêm
An Giang
Bình Dương
Bình Phước
Bình Thuận
Bình Định
Bạc Liêu
icon 24h qua
Đăng nhập
icon Đăng ký gói bạn đọc VIP

Món quà bất ngờ

Duy Hưng

“Ba có thưởng Tết không ba?”. Đang ngồi làm bài tập, thấy tôi bước vô, con gái ngẩng lên hỏi. Tôi không dám nói thật với con về việc mấy tháng nay công ty khó khăn, tiền lương còn không trả đủ nên lấy đâu ra thưởng. “Có chứ con” - tôi đáp bừa.

Lập tức, con bé buông viết, đứng dậy: “Thích quá. Vậy là con với em có đồ mới rồi. Mẹ nói chờ ba lãnh thưởng sẽ dẫn tụi con đi chợ Tết”. Nhìn vẻ mặt hớn hở của con, tôi quay đi, nói vội: “Ừ, để cuối tuần mẹ sẽ dẫn tụi con đi mua đồ mới”.

Từ hôm lỡ nói dối với con, tôi như kẻ mất hồn. Vô công ty thì thôi, hễ về tới nhà là tôi cầu mong đừng chạm mặt 2 đứa con nhỏ của mình để tôi khỏi phải trả lời câu hỏi: “Chừng nào ba lãnh thưởng hả ba?”. Một câu hỏi mà tôi chỉ có thể trả lời bằng những lời nói dối. Điều đó đối với người làm cha mẹ thì không có đau xót nào bằng.

 

img

 

“Làm gì mà thẫn thờ như mất sổ gạo vậy?”. Tôi giật mình vì ai đó vừa đập tay lên vai mình. Quay lại, tôi thấy anh thủ kho. Thường ngày, tôi vẫn gặp anh khi vào kho kiểm tra hàng tồn. Chẳng hiểu sao, tôi thú thật với anh: “Mấy đứa nhỏ cứ mong ba lãnh thưởng để mua đồ mới. Tôi lỡ nói dối rồi, giờ không biết tính sao!”. Anh thủ kho chép miệng: “Ừ, cũng khó đó. Nói với con nít thì phải giữ lời... Nhưng công ty mình mấy tháng nay hàng sản xuất bán không được, lương còn không có, nói gì đến thưởng”. Anh nói vậy rồi chép miệng bỏ đi.

Trưa hôm sau, đi công tác bên ngoài về, tôi thấy trên góc làm việc của mình có một hộp giấy lớn. Thấy có đề tên mình, tôi mở ra xem và vô cùng kinh ngạc. Bên trong là 2 cái áo đầm và 2 bộ đồ thun. Tôi xổ tung ra xem và thấy quần áo cỡ size 2 đứa nhỏ nhà tôi. Bất giác, nước mắt tôi chảy dài. Tôi nghẹn ngào không thể thốt lên lời khi chị bạn ngồi kế bên hỏi “quà của ai vậy?”. Tôi biết rõ mười mươi chủ nhân của gói quà nhưng chẳng thể nói thành lời.

Giờ đây, khi ngồi viết những dòng này, trước mắt tôi hiện lên vẻ mặt rạng rỡ của con gái. Nó vừa nhảy lò cò vừa reo lên: “Hoan hô ba. Con cám ơn mấy bác công ty đã thưởng cho ba...”. Bất giác, tôi mỉm cười nhưng mắt lại cay cay. Tôi nhớ đến người thủ kho có khuôn mặt lạnh tanh mỗi khi tôi xuống kiểm hàng. Hóa ra ẩn chứa bên trong vẻ lạnh lùng ấy là một trái tim bằng vàng. Xin cảm ơn anh, người đã mang niềm vui vô hạn đến cho các con tôi trong mùa xuân này...

 

Lên đầu Top

Bạn cần đăng nhập để thực hiện chức năng này!

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.

Thanh toán mua bài thành công

Chọn 1 trong 2 hình thức sau để tặng bạn bè của bạn

  • Tặng bằng link
  • Tặng bạn đọc thành viên
Gia hạn tài khoản bạn đọc VIP

Chọn phương thức thanh toán

Tài khoản bạn đọc VIP sẽ được gia hạn từ  tới

    Chọn phương thức thanh toán

    Chọn một trong số các hình thức sau

    Tôi đồng ý với điều khoản sử dụng và chính sách thanh toán của nld.com.vn

    Thông báo