Ảnh minh họa
Tôi may mắn có chồng là chủ một xưởng gỗ lớn, nhà cửa, tiền bạc với tôi không bao giờ thiếu, nhưng tôi luôn cảm giác cô đơn, tôi luôn đau đáu nghĩ về người yêu cũ. Nhiều đêm nằm cạnh chồng mà tôi cứ tơ tưởng về người cũ làm tôi rất đau khổ, mất ngủ triền miên.
Có thể người trong cuộc mới hiểu, ngoại tình tư tưởng khiến nội tâm giằng xé kinh khủng đến thế nào, nó đang giết dần giết mòn tinh thần và làm tôi lực kiệt khi nghĩ về nó. Phải chăng tôi hối tiếc quá khứ, không bằng lòng với hiện tại, mặc dù cuộc sống tôi dư dả tiền bạc.
Người yêu cũ của tôi không giàu có, cũng chưa có công việc ổn định vào thời điểm đó, nhưng tôi yêu anh bằng cả con tim và tình yêu của mình. Tuy nhiên vì áp lực gia đình, tôi đành phải chia tay anh trong đau khổ. Từ khi lấy chồng đến nay tôi chưa hề yêu chồng, tôi lấy anh chỉ vì anh quá giàu để có thể giúp đỡ được gia đình và được sung sướng bản thân.
Nhưng tôi đã lầm, chồng tôi lớn hơn tôi 12 tuổi, anh rất cưng chiều tôi, nhưng tự đáy lòng, tôi luôn buồn bã, những gì anh làm tôi đều không thấy vui, hài lòng.
Tôi còn nhớ, trước ngày rước dâu, tôi đã khóc đến sưng húp cả mắt vì đau khổ. Cứ nghĩ khi lấy chồng giàu, sống trong nệm ấm chăn êm tôi sẽ quên được người cũ. Nhưng tôi càng cố quên, nỗi nhớ lại nhiều thêm và tôi luôn sống trong sự dằn vặt, hối tiếc rằng giá như ngày ấy tôi không phụ bạc người cũ thì nay đâu nên nỗi này.
Ảnh minh họa
Từ bỏ mối tình 6 năm để lấy người chồng không yêu đối với tôi là điều quá sai lầm. Nhưng đôi khi tôi lại an ủi mình rằng, biết đâu khi tôi nên duyên với người cũ, cơm áo gạo tiền chắc gì tôi đã có cuộc sống hạnh phúc. Tôi tự huyễn hoặc, vỗ về mình nhưng rồi đâu lại vào đấy tôi lại bị suy nghĩ lôi kéo đi không định hướng được
Chúng tôi đã lấy nhau 4 năm, chồng rất thương yêu và lo lắng cho tôi nhưng bên cạnh anh tôi không hề có cảm xúc. Tôi không thể quên được người cũ, những kỉ niệm tình yêu thời sinh viên cứ chập chờn trong đầu tôi không thể xóa nhòa.
Sau khi tôi lấy chồng, người cũ vì tôi mà đau khổ suốt thời gian dài. Anh bảo sẽ ở vậy đến suốt đời vì anh không thể yêu ai khác ngoài tôi. Vì anh đã cố gắng bỏ qua quá khứ làm lại từ đầu, nhưng với những cô gái khác anh không hề có cảm xúc, theo anh, gượng ép cưới về sẽ mãi không có hạnh phúc trọn vẹn.
Phải chăng tôi không biết an phận, đang được sung sướng mà không biết trân trọng hay không? Mỗi ngày trôi qua với tôi thật nặng nề, tôi phải đấu tranh nội tâm rất lớn, đến mức bị stress nặng. Tôi phải làm sao để thoát khỏi suy nghĩ tội lỗi, trở lại bình thường để toàn tâm toàn ý lo cho chồng như bao người phụ nữ khác.