![Ảnh minh họa](http://nld.mediacdn.vn/thumb_w/540/2017/photo-1-1492414126676.jpg)
Lúc mới yêu, tôi không hiểu sao anh ấy rất quan tâm đến gia đình tôi. Anh ấy hay hỏi ba mẹ sống với nhau thế nào, có hạnh phúc không?
Lúc đó tôi nghĩ anh quan tâm đến tôi, nên cũng quan tâm đến ba mẹ của tôi. Rồi tôi kể về hôn nhân không hạnh phúc của ba mẹ mình. Khi mẹ mang bầu em trai, cũng là lúc mẹ tôi phát hiện ba có nhân tình bên ngoài. Sống trong đau khổ, nhưng mẹ cũng cố nhẫn nhịn, chờ đến ngày khai hoa nở nhị. Khi mẹ sinh em, ba cũng có thay đổi chút ít, đi làm về nhà sớm hơn, chăm sóc mẹ và em nhiều hơn. Nhưng chỉ cần nghe điện thoại reo, ba lại tất tả đi ra ngoài ngay. Nhiều lần mẹ gặng hỏi, nhưng ba cứ im lặng nói là công việc, khách hàng gọi không thể không đi.
Tôi thấy trong mắt mẹ buồn lắm, tôi đủ lớn để cảm nhận về tình cảm của ba dành cho mẹ rất nhạt nhẽo. Tôi cũng thấy rất lâu, cũng phải trên một năm ba mẹ không ngủ chung.
Trong một lần đi học về nhà, tôi thấy không khí gia đình rất căng thẳng. Mẹ tôi ngồi đó mắt buồn xa xăm, còn ba thì không ngừng la hét. Ngồi đối diện với mẹ là chú Minh. Chú là bạn học chung của ba mẹ, giữa chú và gia đình tôi như là anh em ruột thịt. Tôi đang đứng lấp ló ở cửa để nghe ngóng, bất thình lình nghe một tiếng rầm, rồi ba hét lên: “Tôi sống có tệ bạc với cô đâu mà cô đi ngoại tình, hết người hay sao mà lại đi ngoại tình với Minh, người tôi xem chẳng khác gì anh em trong nhà”.
Tôi cứ nghĩ là mẹ sẽ khóc và cầu mong ba tha thứ. Nhưng mẹ nghiêm giọng nói: “Anh ngoại tình được, hà cớ gì tôi lại không? Anh có nghĩ đến cảm nhận của một người vợ có chồng ngoại tình như anh không? Từ lâu anh có còn làm bổn phận của một người chồng tốt chưa? Anh cứ đi sớm về muộn, bỏ mặc mẹ con tôi héo mòn, tôi như cây khô cần nước. Nếu không có Minh tôi thấy cuộc đời này thật vô nghĩa”. 18 tuổi, tôi đã cảm nhận được những hy sinh và chuyện thầm kín khó nói của mẹ. Thương mẹ, tôi ôm mặt khóc rưng rức và quay trở về phòng.
Sau lần đó tôi thấy mẹ ít nói, ít cười, và chú Minh bỏ nhà ra đi không trở lại.
Đến nay nhiều năm đã trôi qua, ba mẹ tôi vẫn sống cùng nhau vì con và cũng vì cái nghĩa. Tôi nghĩ vậy.
Sau khi kể câu chuyện của gia đình tôi thì anh bạn trai thở dài nhìn tôi và nói: “Không phải anh quá kỹ tính, nhưng hầu như ai đã từng có cuộc sống gia đình không hạnh phúc thì hôn nhân sau này đều bất hạnh. Ông ăn chả, bà ăn nem, anh rất sợ nếu sau này anh ngoại tình thì em cũng làm tương tự”. Tôi đã quá sốc vì cách cư xử quá thô thiển của bạn trai. Tôi đã không quên cho anh ta một bạt tai trước khi ra về vì đã xúc phạm đến mẹ tôi.
Nếu một người đàn ông tốt, vì gia đình sẽ không để vợ mình rơi vào cuộc sống bế tắc, khổ sở. Tôi chấp nhận "ế", chứ không khuất phục trước những kiểu đàn ông như vậy.