Kính gửi chị Hạnh Dung,
Em đang chuẩn bị cho đám cưới, dự định vào cuối năm nay. Nơi em ở dịch vẫn chưa quá căng thẳng nên hai nhà đã tổ chức được đám hỏi vào tháng trước. Lẽ ra đây là khoảng thời gian hạnh phúc, nhưng lúc này em thấy hoang mang, suy nghĩ nhiều lắm.
Em và chồng chưa cưới quen nhau hơn một năm. Anh ấy hơn em sáu tuổi, nghề nghiệp nhà cửa đều vững vàng. Vì vậy, chuyện em lập gia đình được mọi người tán thành, ủng hộ.
Thế nhưng giờ em mới thấy mình chưa thật sự hiểu nhiều về anh. Đám hỏi xong, anh gần gũi với em hơn, em cũng bớt giữ gìn, nghĩ mình cũng như là vợ người ta rồi nên khi anh ấy đòi hỏi, em đồng ý.
Sau khi đã vượt qua giới hạn, anh bảo mình coi nhau như vợ chồng, dần dần nói chuyện cởi mở nhiều thứ, em mới biết anh từng có con với một phụ nữ khác. Họ không lấy nhau nhưng đứa bé vẫn được sinh ra, hiện bé đã bốn tuổi, đang được ông bà nội nuôi.
Người ngoài chỉ biết đứa bé ấy là… cháu anh. Anh muốn mai này đón con về ở chung với vợ chồng em. Em rất giận nhưng anh nói anh yêu em và sợ nếu em biết chuyện ngay từ đầu sẽ không đồng ý cưới nên mới làm vậy.
Em coi như mình bị đặt vào thế đã rồi. Ở nơi em sống, đám hỏi xong coi như là đã có chồng, đã là dâu nhà người ta, không thể lui được nữa. Mặt khác, nuôi con riêng của chồng là điều em chưa hề nghĩ đến, chưa hề chuẩn bị. Em không biết bây giờ phải làm sao.
Thu Bình (Huế)
Em Thu Bình thân mến,
Em có rất nhiều chuyện phải quyết định trong lúc này, nhưng tất cả đều phải xuất phát từ một gốc rễ: em có yêu anh ấy hay không? Tình yêu của em có đủ mạnh mẽ để bắt đầu cuộc hôn nhân với anh ấy hay không? Em thử dành vài ngày tĩnh tâm suy nghĩ.
Nếu yêu, mình quyết định khác; nếu không, mình quyết định khác. Nền móng của hôn nhân là tình yêu. Với những thử thách hiện giờ, nền móng ấy lại càng cần phải vững chắc.
Nếu tình yêu của em đủ mạnh, em sẽ chấp nhận đứa con riêng của anh ấy. Bé còn nhỏ, cần một mái ấm gia đình, cần tình yêu thương. Em nên gặp bé. Chắc chắn sau cuộc gặp, em sẽ có cảm xúc và nhiều thông tin chính xác hơn để quyết định.
Thời gian này, em cũng nên bắt đầu suy nghĩ và định ra kế hoạch phù hợp với mong muốn của mình nhất. Nếu cần một khoảng thời gian sau đám cưới để tận hưởng hạnh phúc vợ chồng son, em có thể bàn với anh ấy để một thời gian rồi đưa bé về.
Chắc chồng em sẽ đồng ý. Bên cạnh đó, em cần làm "công tác tư tưởng" với ba mẹ em. Hãy nhớ rằng đây là quyết định của em, tình cảm của em, đám cưới của em.
Trong trường hợp xấu nhất, em nhận ra mình chưa hiểu rõ chồng chưa cưới, nhận ra sự lừa dối, thủ đoạn… em hãy mạnh mẽ nói "không". Cho dù đã đám hỏi, việc mình dừng lại lúc này vẫn chưa quá muộn. Mất ít hơn mất nhiều, mất nhiều hơn mất hết.
Nếu nền tảng tình cảm chỉ đặt trên sự lừa dối, em không nên dấn thân vào cuộc hôn nhân đó; sau này nhận ra thêm nhiều chuyện khác không như mình nghĩ, muốn gỡ thì đã muộn. Hãy nhớ, dù đã đám hỏi, em vẫn đang là một con người tự do.
NẾU TÔI LÀ NGƯỜI TRONG CUỘC
Tố Loan (Quy Nhơn, Bình Định): Trả lễ và từ hôn
Bạn tôi từng hủy đám cưới khi thiệp đã gửi đi hết. Lúc đó mọi người bàng hoàng, thậm chí mẹ bạn còn đòi sống đòi chết nhưng bạn vẫn cương quyết hủy. Câu chuyện của bạn tôi xôn xao một thời gian rồi khép lại, bạn vẫn đi làm bình thường, mọi đồn đoán rồi cũng nguôi.
Vài năm sau, bạn tôi yêu và cưới một người khác, sống an vui đến giờ. Có lần bạn nói, nếu hồi đó bạn không cương quyết, chắc sẽ ân hận cả đời, mà đời ngắn lắm.
Trở lại trường hợp của bạn. Bạn hãy hình dung mai này sau khi kết hôn, chung sống dưới một mái nhà mà bạn cứ lăn tăn suy nghĩ, cứ tìm cách giải mã sự khó chịu của mình, cứ bận tâm này kia… liệu có thoải mái?
So với việc phải vượt qua những áp lực của việc từ hôn lúc này và cả một quãng đời dài không hạnh phúc, bạn chọn điều gì? Mọi thứ tùy thuộc vào bạn. Riêng lời khuyên tôi dành cho bạn là trả lễ và từ hôn.
Ảnh minh họa
Trinh Cường (Tam Kỳ, Quảng Nam): Không thể tiếp tục với sự thất vọng lớn như thế
Những người yêu nhau, dù chuyện lớn hay chuyện nhỏ cũng đều muốn nói cho nhau nghe. Thế nên giai đoạn này thường được gọi là tìm hiểu. Trong trường hợp này, thật khó chấp nhận việc chồng bạn đã cố tình che giấu một "bí mật" quá lớn.
Bây giờ, bạn phải bình tâm suy nghĩ. Bạn yêu anh ấy nhiều đến mức nào? Bạn có sẵn sàng bỏ qua hết mọi thứ không? Bạn có sẵn sàng để làm mẹ một đứa trẻ xa lạ? Bạn hãy trả lời hết mọi câu hỏi, nếu được thì tiếp tục đi đến đám cưới.
Nếu lòng bạn vẫn gợn thì có lẽ tình yêu chưa đủ lớn. Bạn đừng để bị ảnh hưởng bởi suy nghĩ "đám hỏi xong coi như là đã có chồng, đã là dâu nhà người ta, không thể lui được nữa". Đó chỉ là những bao biện mà càng nhiều bao biện, bạn càng rối không có lối ra.
Nếu tôi rơi vào hoàn cảnh đó, tôi sẽ chọn giải pháp chia tay vì tôi không thể tiếp tục với sự thất vọng lớn như thế về một con người, huống chi đó là người mình đặt trọn niềm tin và muốn gắn bó suốt đời.