Ảnh minh họa
Ông bà ta thường răn dạy con cháu "Trai khôn dựng vợ, gái lớn gả chồng". Ấy là quy luật muôn đời ai cũng phải trải qua.
Khi người ta đã trưởng thành, đã lớn khôn thì lẽ tất nhiên là phải yên bề gia thất. Suy nghĩ ấy không sai. Chả thế mà, thấy nhà bên có đám cưới, ba mẹ chạnh lòng, sốt ruột thay cho những "trai khôn", "gái lớn" nhà mình. Kế đó là khuyên răn, giục giã: "Ba mẹ có tuổi rồi cũng muốn con cái ổn định, có con bồng con bế như vậy mới yên lòng" rồi là "Mấy đứa bạn con cưới hết cả rồi đấy!"...
Lời dạy đầy ngậm ngùi ấy có lý, có tình lắm chứ, con nào chẳng phải suy nghĩ. Thế nhưng khi những lời lý tình ấy trở thành điệp khúc chào đón mỗi lần con trở về nhà thì vô tình nó trở thành một áp lực tâm lý. Người ta ai cũng muốn tìm được một nửa của mình để cùng đồng cảm, cùng yêu thương và sẻ chia nhưng trên đường đời này đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau?
Cái khó ấy cộng với những lời thúc giục của gia đình khiến cho những đứa con đôi khi chẳng muốn về nhà vào những dịp cuối tuần hay thậm chí là đi đến quyết định gặp gỡ sơ qua một người nào đó rồi vội cưới cho xong nghĩa vụ.
Ảnh minh họa
"Cưới cho xong" - nghe như gượng ép, nghe như việc phải làm trong khi không hứng thú, nhưng đó là thực tế mà nhiều người đã chọn lựa khi đã đến tuổi "dựng vợ gả chồng". Để rồi sau đó là vô vàn những hệ lụy khổ đau.
Cưới nhau mà chưa kịp hiểu nhau, chưa cùng trân trọng những ưu điểm, chưa cùng bao dung những khuyết điểm của nhau thì e là sẽ khó khăn cho cuộc sống gia đình. Đã có những người vội vàng nhắm mắt đưa chân lên xe hoa để rồi 2 tháng sau đường ai nấy đi bởi chỉ là không hợp. Cái sự không hợp ấy khơi nguồn chỉ là những bất đồng nho nhỏ trong cuộc sống thường ngày nhưng nếu không đủ yêu thương, không đủ bao dung và thấu hiểu thì ngày nay, ngày mai nó sẽ là nguyên nhân của những tan vỡ. Cũng có những người ngậm ngùi mà chấp nhận cuộc sống "cơm không lành, canh chẳng ngọt" kia chỉ vì con vì cái. Dẫu biết rằng những đứa con luôn là sợi dây gắn kết gia đình và là động lực để người ta cố gắng nhưng liệu những đứa trẻ sinh ra trong môi trường ấy liệu có thực sự hạnh phúc?
Cha mẹ nào cũng muốn tốt cho con cái. Dù thế, không nên hối thúc cái chuyện đại sự của cả đời người ấy. Nếu chọn được tấm chồng tốt thì không sao nhưng lỡ rơi vào tay người đàn ông gia trưởng, vũ phu, ham rượu chè để rồi chuốc lấy khổ đau thì mẹ cha mang tội đã đành mà còn phải đau nỗi đau của con cái.
Ảnh minh họa
Thiết nghĩ, cưới nhau là để cùng nhau hạnh phúc thế nên hãy cưới khi đã sẵn sàng, khi đã thực sự tìm được một chốn đi về bình yên sau những giông gió cuộc đời. Duyên chưa tới thì đừng vội, người chưa hợp thì đừng gượng ép. Cuộc sống muôn màu mà đời người đâu dài như người ta tưởng, thanh xuân lại càng ngắn, hãy dành tình yêu và thời gian tận hưởng nó khi còn có thế. Đừng bắt ai vội lấy chồng, cũng đừng vội cưới cho xong!