Nhắc đến Quảng Ninh, người ta thường nghĩ ngay đến Cô Tô, Quan Lạn – nơi thiên đường du lịch đầy nắng, bãi biển cát vàng trải dài. Thế nhưng, có một chốn bình dị và hoang sơ phù hợp với những ai muốn tạm xa rời phố thị ồn ào, vội vã. Đó là đảo Vĩnh Thực, hòn đảo nằm ở phía Nam thành phố Móng Cái.
Đảo Vĩnh Thực có diện tích tự nhiên gần 5000 ha, dân số khoảng 4000 người với hai xã đảo Vĩnh Trung và Vĩnh Thực. Người dân trên đảo cũng chủ yếu sống bằng nghề bám biển và làm nông. Họ đều là những con người hồn hậu, chất phác, mộc mạc.
Tôi có dịp đến thăm đảo Vĩnh Thực trong một chuyến công tác đến Móng Cái. Trong suy nghĩ của tôi, Vĩnh Thực có lẽ là một hòn đảo “thương mại hóa”, giống bao hòn đảo phát triển dịch vụ du lịch khác: chật chội, đông đúc. Nhưng Vĩnh Thực lại có nét hấp dẫn kỳ lạ khác hẳn, bởi hòn đảo còn vẹn nét nguyên sơ, bình dị và mộc mạc.
Người dân trên đảo gọi loại cây với hoa trắng muốt và quả xanh bóng đẹp mắt này là cây Guốc biển.
Xuất phát từ trung tâm thành phố Móng Cái, chúng tôi mất khoảng 15 phút di chuyển bằng xe ô tô đến Mũi Ngọc, sau đó chuyển sang ngồi xuồng cao tốc khoảng 10 phút để đến bến Vạn Gia. Chiếc xuồng máy lướt sóng băng băng, tung bọt trắng xóa. Giữa biển nước mênh mông, không thấy đường chân trời, chúng tôi thấy hòn đảo Vĩnh Thực biệt lập. Nhìn từ xa, chỉ thấy ngút tầm mắt một màu xanh của núi rừng.
Tôi như trở thành thuyền trưởng Jack Sparrow trong bộ phim Cướp Biển Vùng Caribbean, tìm thấy hòn đảo hoang giữa biển cả. Nhưng điều khiến chúng tôi cảm thấy kỳ thú hơn cả, đó là được chiêm ngưỡng cảnh nắng mưa cùng xuất hiện trên Vĩnh Thực. Trong khi phia Bắc hòn đảo đang đón mưa thì phía nam Vĩnh Thực lại đang tràn ngập trong nắng vàng.
Chiếc chuông gió bằng sò và ốc biển này được chính người dân tự tay làm.
Cập bến Vạn Gia, bỗng nhiên trong tôi có cảm giác bình yên, thư thái, dễ chịu đến lạ. Mùi vị mặn mòi của biển cả, mùi vị của núi rừng thiên nhiên tràn ngập cả khoang mũi. Từ bến Vạn Gia, chúng tôi lên xe ô tô, theo con đường độc đạo xuyên đảo quanh co và vắng vẻ.
Hai bên đường, màu xanh ngút tầm mắt, nóc nhà dân cũng vắng bóng dần. Suốt dọc con đường uốn lượn, chúng tôi bắt gặp khắp nơi đều là hoa Mua tím mọc dại. Màu tím của loài hoa đồng nội này giản dị, đơn thuần, dễ chịu cũng giống như chính hòn đảo vậy. Càng đi theo con đường được tô điểm bằng sắc tím, những thanh âm của cuộc sống thường nhật đều như biến mất.
Dọc con đường độc đạo xuyên đảo, tầm mắt ngút ngàn màu xanh của rừng núi và sắc tím của hoa Mua dại
Hoa Mua tím mọc dại khắp Vĩnh Thực, đẹp một cách dịu dàng.
Bãi biển đẹp nhất của Vĩnh Thực là bãi Bến Hèn và bãi Đầu Đông. Bãi Đầu Đông dài khoảng 3km với nhiều dải cát vàng chạy theo hình vòng cung, phía sau là rừng phi lao vươn ra đón sóng. Bãi Bến Hèn mang vẻ đẹp dịu dàng hơn, với bãi biển dốc thoải, cát vàng mịn, nước trong xanh. Đứng trên bãi cát vàng, để những con sóng liếm vào chân, lắng nghe tiếng sóng vỗ, tiếng gió biển, thật bình yên!
Mây trắng, biển xanh, cát vàng, sóng bạc đầu... Vĩnh Thực như đem cả bầu trời in lên mặt biển của mình.
Đặc biệt, trên đảo có ngọn hải đăng Vĩnh Thực được xây dựng từ năm 1986. Đây là ngọn hải đăng nằm ở vị trí đầu tiên trong tổng số 92 ngọn hải đăng trải dài ven biển, trên các đảo và quần đảo của Tổ quốc. Từ hải đăng Vĩnh Thực, phóng tầm mắt, chúng tôi có thể bao quát toàn cảnh vùng biển bao bọc hòn đảo, thậm chí thấy được cả mũi Sa Vỹ - điểm đánh dấu địa đầu cực Đông của đất nước.
Hải đăng Vĩnh Thực là điểm đến không thể bỏ qua khi đến hòn đảo Vĩnh Thực. Ảnh: Minh Thu
Những bon chen, vội vã của cuộc sống thường nhật dường như bị bỏ quên.
Mặc dù chẳng có những resort sang trọng, chẳng có những dịch vụ giải trí... nhưng Vĩnh Thực vẫn khiến người khác phải lòng, yêu mến bởi sự bình dị, vắng lặng, thanh bình. Nếu bạn muốn tạm rời xa những bon chen, vội vã của cuộc sống đời thường, để bản thân chìm đắm trong thiên nhiên, đừng quên ghé thăm hòn đảo Vĩnh Thực một lần!