"Lửa gần rơm" và cái kết
Sau gần tám năm bên nhau và kết hôn được hơn sáu năm, chúng tôi tự tay kiếm tiền mua nhà, xe, tích lũy để có một gia đình đẹp. Gia đình hai bên đều ở nông thôn nên tôi luôn cố gắng nỗ lực để mang lại cuộc sống đầy đủ cho vợ con. Tính tôi khá gia trưởng và luôn chặt chẽ trong mọi vấn đề nhưng cũng giúp đỡ vợ việc nhà, chia sẻ cùng vợ. Mọi việc cứ thế trôi nếu như tôi không bước vào một mối tình, điều đó đã thay đổi hoàn toàn tâm trí cũng như mọi thứ trong tôi.
Em và tôi làm cùng phòng ban trong công ty lớn của Nhật Bản, cùng ở vị trí quản lý, chơi khá thân trong một nhóm bạn cùng lo về hệ thống ở công ty. Chúng tôi lập nhóm chat để chia sẻ và trò chuyện, hay ăn trưa hoặc thi thoảng đi chơi cùng nhau. Em đã có gia đình, mọi thứ rất ổn định. Chồng em và tôi cũng biết nhau do từng môi giới nhà đất cho tôi. Điều không ngờ đó là tôi đem lòng rung động trước em hai năm về trước. Tôi bắt đầu yêu em từ những lần ngẩn ngơ lén nhìn, say mê cách em thể hiện tài năng trong công việc.
Như có một điều gì đó khiến bản thân có động lực nhiều hơn để theo đuổi, nhưng tôi không muốn phá vỡ không khí bạn bè, cũng tự nhận thấy tình cảm này là hoàn toàn sai trái và đang đi ngược lại rất nhiều những điều đúng đắn của xã hội, đạo đức nữa. Tôi cũng có công việc chạy song song, làm hai việc cùng lúc nên luôn cố đảm bảo được cả hai đều tốt. Thời điểm ba, bốn tháng trước tôi bị ảnh hưởng công việc ngoài, dẫn đến tập trung cho công việc hiện tại bị ảnh hưởng. Tôi cũng tính nghỉ để tập trung lo việc kia, thông báo để không gia hạn hợp đồng với công ty hiện tại nữa. Tôi nghĩ giữ tình cảm kia ở trong lòng, rời đi trong im lặng thì em nhắn tin hỏi tôi thích em phải không? Tôi thừa nhận chuyện tình cảm kia bắt đầu đi đến một giai đoạn mới.
Em mời tôi đi xem phim, cũng là lúc tôi cảm nhận được sự gần gũi và thỏa mãn thứ tình cảm hai năm qua mình ngóng đợi. Rồi cứ tiếp như thế, chúng tôi dần đi đến việc quá giới hạn, cảm nhận hạnh phúc khi gần nhau. Mọi chuyện vỡ lở khi chồng em để ý, cài định vị và tìm ra mọi chuyện. Cậu ấy liên hệ với vợ tôi, cô ấy thực sự sốc bởi cuộc sống của cô ấy chỉ quay quanh tôi, giờ lại nhận được sự phản bội. Sau một vài ngày căng thẳng, hai bên ngầm hiểu nên dừng lại.
Chồng em vì con cái bỏ qua mọi chuyện sau khi đã có cuộc nói chuyện với bố mẹ hai bên, vợ tôi cũng đồng ý tha thứ. Có điều thực lòng tôi vẫn rất yêu em, từng dám đánh đổi mọi thứ để chạy theo mối tình này. Có lẽ tôi thực sự chìm sâu vào tình yêu, cũng có thể do cảm giác yếu đuối hoặc nuối tiếc một điều từng có. Chỉ có điều em nói với tôi, dù có ly dị cũng không muốn đến với tôi, khi ấy tôi lại chìm vào nỗi thất vọng về chính mình. Tôi phải làm sao đây?
Cái giá quá đắt khi "nương tựa" vào người đàn ông đã có vợ
Tôi biết mình không nên tiếp tục nhưng trái tim yếu đuối của tôi lại không thể từ bỏ.
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Có lẽ mọi chuyện bắt đầu từ những ngày tháng mà tôi luôn cảm thấy mình cô đơn, mệt mỏi khi chống chọi với áp lực cuộc sống. Tôi là một cô gái yếu đuối, luôn cần một bờ vai để dựa dẫm và một người để bao bọc về kinh tế. Cuộc sống của tôi chưa bao giờ dễ dàng, và tôi luôn phải chiến đấu để tồn tại trong thế giới này.
Rồi một ngày nọ, tôi tình cờ gặp anh trong một bữa tiệc. Anh xuất hiện như một ánh sáng chiếu rạng cuộc đời tăm tối của tôi. Anh lịch lãm, ấm áp và đầy quyền lực. Tôi bị cuốn hút bởi sự quan tâm và chăm sóc mà anh dành cho tôi. Có một điều tôi biết nhưng cố tình lờ đi đó là người đàn ông ấy đã có gia đình, đang rất hạnh phúc với vợ con.
Cám dỗ khi bên nhau khiến chúng tôi bắt đầu mối quan hệ lén lút, dù tôi biết mình đã sai. Mỗi lần ở bên anh, tôi đều cảm thấy hạnh phúc nhưng cũng rất dằn vặt bởi lương tâm. Tôi biết mình không nên tiếp tục nhưng trái tim yếu đuối của tôi lại không thể từ bỏ.
Rồi điều gì đến cũng đến, vợ anh phát hiện ra mối quan hệ của chúng tôi. Một buổi tối, khi tôi đang chờ anh ở quán cà phê quen thuộc, chị ta xuất hiện. Ánh mắt chị đầy giận dữ và đau khổ. Chị không ngần ngại lao vào đánh ghen khiến tôi bàng hoàng, xấu hổ. Những lời nói đầy căm phẫn của chị như những nhát dao đâm thẳng vào trái tim tôi.
Tôi biết mình đã sai, đã làm tổn thương chị và gia đình của chị. Sau sự việc đó, chúng tôi chấm dứt mọi liên lạc. Tôi trở về với cuộc sống cô đơn, tiếp tục loay hoay trong những khó khăn không lối thoát.
Nhìn lại, tôi nhận ra rằng không ai có thể bao bọc và bảo vệ mình mãi mãi. Tôi phải tự đứng lên, tự mình vượt qua những thử thách. Dù đau khổ và hối hận nhưng tôi biết đây là bài học đắt giá để tôi trưởng thành hơn.
Tôi hy vọng một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy hạnh phúc đích thực, không phải là sự dựa dẫm vào ai khác, mà là từ chính bản thân mình.