Tôi hối hận vì lấy chồng sớm
Vừa tốt nghiệp cao đẳng, tôi đã đi lấy chồng. Đời sống hôn nhân không phải màu hồng như tôi nghĩ, khiến tôi vô cùng mệt mỏi.
Tôi và chồng bằng tuổi, là hàng xóm, cùng sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo. Hai đứa là thanh mai trúc mã, lên cấp 3 thì bắt đầu yêu nhau. Con trai, con gái quê tôi đỗ được cao đẳng, đại học trên thành phố là một điều rất hiếm, nhưng chúng tôi đã làm được. Hai chúng tôi đều đỗ vào cùng một trường cao đẳng. Tốt nghiệp xong, không muốn bon chen ở nơi thành phố đất chật người đông, hai chúng tôi quay lại quê sống.
Nhờ vốn của bố mẹ, hai vợ chồng mở một cửa hàng kinh doanh hoa quả. Áp lực "cơm áo gạo tiền" nặng nề vì chúng tôi kinh doanh thua lỗ. Bố mẹ hai bên cũng cho tiền, nhưng cả hai nhà cũng đều nghèo, số tiền cũng chả thấm vào đâu.
Hai vợ chồng chưa có nguồn thu ổn định, gia đình hai bên lại tạo áp lực phải sinh con, do chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà. Tôi thì chưa muốn sinh, trong khi chồng tôi lại muốn chiều ý bố mẹ, cứ nói là "trời sinh voi, trời sinh cỏ", chẳng việc gì phải sợ. Đủ loại áp lực khiến hai vợ chồng cãi vã liên tục. Mỗi lần cãi vã, chồng tôi lại bỏ nhà đi nhậu với bạn bè mấy ngày mới chịu về nhà, để mọi việc nhà cho tôi xử lý.
Sau những lần như vậy, tôi lại hối hận vì kết hôn quá sớm. Chồng tôi có tính cách trẻ con, chưa trưởng thành, không phải người đàn ông mà tôi có thể dựa vào. Tôi bắt đầu cảm thấy hối hận vì quyết định kết hôn quá sớm. Thế nhưng, ly hôn lại không phải chuyện hay ho gì, vì tôi sợ vì chuyện ly hôn, hàng xóm láng giềng lại nói ra nói vào, ảnh hưởng đến bố mẹ tôi. Theo mọi người, tôi nên làm gì đây?
Là phụ nữ, đừng nên lấy chồng sớm vì bất cứ lý do gì
Đừng lấy chồng sớm, dù bất cứ lý do nào. Đừng vội khi chưa sẵn sàng, chưa hiểu được chung sống là một thử thách to lớn thế nào.
Đừng lấy nhau chỉ vì… yêu nhau. Tình yêu, thật ngậm ngùi, chả giúp chúng ta có một hôn nhân hạnh phúc. Chỉ nên lấy nhau, vì thấy cần nhau, cả khi vui lẫn khi buồn, cảm thấy được thấu hiểu, cùng trình độ, cùng cách đối nhân xử thế, cùng nền tảng giáo dục, cảm thấy có thể sẻ chia mọi điều, chuyện trò thâu đêm suốt sáng không chán. Cảm thấy duy nhất người này, là đồng minh đồng loã là ruột thịt tim gan, không chỉ là đối tượng si mê quyến rũ.
Đừng yêu vẻ bề ngoài, sự giàu có, vẻ trẻ trung, hãy hãnh diện vì lấy được người biết đối nhân xử thế, biết yêu thương và biết khiêm nhường.
Đừng nên lấy chồng sớm vì bất cứ lý do gì (Ảnh minh họa) |
Cũng đừng nên lấy chồng sớm chỉ vì quá… cô đơn, gật đầu chỉ vì sức ép của mọi người. Đừng sợ ế, đừng sợ một mình. Nỗi cay đắng của một cuộc hôn nhân bất hạnh huỷ hoại mình nhiều lần hơn.
Đừng nên lấy nhau vì muốn có con và chung sống với nhau chỉ vì con. Đừng căm ghét nhau đừng hận thù đến chết. Đừng tưởng một mình không nuôi dạy được con thành người. Đừng lấy cớ thương con mà đày đọa mình, đày đoạ người suốt kiếp…
Đừng đọc và tin những bài báo nông cạn, khuyên ta lập gia đình, khuyên ta giữ chồng không bị cướp, khuyên ta không nên sống cô độc. Chả có lời khuyên nào về hôn nhân hạnh phúc, bí kíp thành công, chả ai có thể đoán trước mình sẽ may mắn hay bất hạnh, chúng ta đều phải tự học lấy bài học của bản thân…
Điều quan trọng nhất, bản thân ta phải xứng đáng với một mối nhân duyên hạnh phúc. Một người xứng tầm. Nếu ở cạnh nhau không thấy vui hơn, thấy đẹp hơn, thấy khoẻ khoắn hơn, thấy được yêu hơn, thấy ý nghĩa hơn, thấy tự do hơn, thấy thoải mái hơn, nhất là bố mẹ ta không cảm thấy hạnh phúc hơn… thì chắc hôn nhân ấy, đã sai mất rồi!