Tôi đang phải trải qua những ngày như địa ngục trong cuộc hôn nhân bất hạnh mà không thể than thở cùng ai. Mỗi ngày qua đi là một chuỗi những đấu tranh dữ dội mà tôi không biết làm sao để thoát ra.
Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, cái tuổi mà nhiều người cho rằng… ế. Cuộc hôn nhân này bất thường ngay từ đầu khi mà người tôi cưới làm chồng kém tôi… 8 tuổi. Khi đó, anh mới chỉ vừa học xong, ra trường.
Cũng chẳng hiểu cái duyên cái số hay vì điều gì mà chúng tôi lại yêu nhau, nằng nặc cưới cho bằng được bất chấp sự ngăn cản của hai bên gia đình.
Mẹ tôi từng cấm tôi không được kết hôn với anh nhưng tôi bất chấp. Tôi quyết có bầu để được cưới. Vậy là khi cái thai trong bụng tôi được 3 tháng, hai bên gia đình phải tổ chức một đám cưới vội vàng… Tôi háo hức bước vào hôn nhân với biết bao mộng tưởng.
Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, cái tuổi mà nhiều người cho rằng… ế. Cuộc hôn nhân này bất thường ngay từ đầu khi mà người tôi cưới làm chồng kém tôi… 8 tuổi. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi, tôi vỡ mộng ngay đêm đầu tiên. Chồng tôi còn trẻ, ham muốn trong "chuyện đó" quá nhiều. Thậm chí anh ta còn có phần hơi cuồng loạn.
Tôi có bầu, tôi khuyên anh nhẹ nhàng một chút nhưng anh cũng chẳng bận tâm. Kết quả, hơn 1 tháng sau, tôi sảy thai. Nỗi đau đớn đó không bao giờ tôi quên.
Sau lần đó, tôi có bầu lại. Lần này tôi phải lấy cớ để xin về nhà ngoại, né tránh chuyện gần gũi chồng. Cuối cùng tôi cũng sinh con an toàn. Vừa đẻ xong, chồng đã bắt tôi phải về nhà. Đó tiếp tục là quãng thời gian đáng sợ của tôi.
Cho tới giờ, chúng tôi đã cưới nhau được 5 năm, có với nhau 1 cô con gái đáng yêu. Chồng tôi tốt, hiền lành, yêu vợ nhưng anh quá mạnh mẽ trong chuyện chăn gối đến mức tôi phát sợ. Tôi lớn hơn chồng khá nhiều tuổi nên nhu cầu cũng không nhiều. Hơn nữa vì phải chiều chồng trong tình trạng miễn cưỡng nên dần dần sinh ra sợ hãi.
Tôi lớn hơn chồng khá nhiều tuổi nên nhu cầu cũng không nhiều. Hơn nữa vì phải chiều chồng trong tình trạng miễn cưỡng nên dần dần sinh ra sợ hãi. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi có nhu cầu rất cao. Tôi sợ chồng ra ngoài đi gái nên cứ phải gồng mình lên chiều anh. Càng ngày tôi càng gầy gò, teo tóp lại. Chồng thương nên lại tẩm bổ, chăm lo cho tôi rất nhiều. Nhưng đêm đến, tôi muốn xin chồng tạm dừng anh cũng không chịu.
Ban ngày, ai cũng khen tôi sướng, lấy được người chồng vừa trẻ vừa tâm lý nhưng không một ai hiểu nỗi khổ mà tôi phải trải qua.
Chuyện này tế nhị tôi không dám kể với ai cả. Tôi cứ âm thầm chịu đựng và chấp nhận cảnh hàng đêm như nô lệ tình dục cho chồng. Tôi đã thử thay đổi nhưng anh không chịu. Trước những ham muốn của bản thân anh như biến thành một con người khác.
Tôi đang phải sống trong một tâm trạng hoảng loạn. Ban ngày tôi hạnh phúc, nhưng đêm đến tôi hãi hùng. Nhiều lúc tôi nghĩ hay là ly hôn? Nhưng tôi thương con và cũng thương mình.
Ngoại trừ chuyện đó, chồng tôi rất tốt và yêu thương vợ con, không lẽ tôi lại bỏ anh? Mà cứ chịu đựng mãi thế này, tôi sợ hãi lắm!