Tôi tha thứ cho chồng, nhưng khi gần chồng, tôi không sao quên được chuyện anh đã ngoại tình, phản bội tình yêu của tôi (Ảnh minh họa)
Vì con, tôi muốn tha thứ tội ngoại tình cho chồng. Nhưng mỗi khi chồng gần gũi là cơn ghen tôi lại ngùn ngụt. Hơi thở của chồng làm tôi ghê tởm.
Vợ chồng tôi từng là gia đình kiểu mẫu, là niềm mơ ước của bao người trong xóm. Mới 26 tuổi, chúng tôi là chủ của hai cửa hiệu thuốc tây lớn, ăn nên làm ra vùng quê tỉnh An Giang. Chúng tôi còn có đội xe du lịch cho thuê và bất động sản. Nhưng điều mọi người yêu quí, ngưỡng mộ vợ chồng tôi không phải là sự giàu có, mà chúng tôi rất hạnh phúc với hai con một gái, một trai xinh như thiên thần.
Chồng tôi cưng chiều vợ con hết mực. Tôi cũng yêu và tin chồng một cách tuyệt đối. Vì vậy, thế giới của tôi là chồng, hai đứa con trong bốn bức tường của tiệm thuốc. Tôi hiếm khi đi đâu chơi mà không có chồng, kể cả đám tiệc nhà họ hàng. Chồng tôi cũng suốt ngày ở nhà, chỉ có mỗi buổi chiều là anh đi chơi đá banh hai tiếng đồng hồ.
Tôi chìm trong hạnh phúc viên mãn cho đến năm thứ 12 của cuộc hôn nhân, tôi tình cờ phát hiện ra chồng đã phản bội tôi suốt hai năm qua (mẹ chồng bức xúc gọi điện than thở với em chồng tôi).
Chuyện vỡ lở tôi mới biết cả xóm đều hay chồng tôi ngoại tình với L.- vợ một người bạn thân của anh đã mất. Chồng tôi rất tinh vi, mỗi chiều, tôi tưởng anh đi đá banh, chính là lúc hai người hẹn hò ở một nhà nghỉ. Thậm chí, có những buổi trưa anh nói với tôi: "Để anh chở cu Bắp lên nhà nội chơi", hay anh nói đi đám tiệc cũng là tranh thủ để gặp tình nhân. Tôi tin chồng đến độ mà mất luôn sự nhạy cảm của một người vợ. Tôi hoàn toàn tin khi anh nói bác Ba cho bịch cháo, chú Năm cho hộp cơm… khi sáng sáng tôi thấy thức ăn sáng đặt trên quầy thuốc, trong khi đó là "tiểu tam" chăm sóc chồng tôi.
Tôi vào Facebook của L., thấy cô khoe những món quà đắt tiền, trang sức và những bó hoa được người yêu tặng. Nhìn chúng, tôi muốn xỉu, vì giống y những bó hoa, món quà chồng tặng tôi. Cũng đến lúc này tôi mới phát hiện chồng giấu một chiếc điện thoại để liên lạc với người tình. Trong chiếc điện thoại này đầy tin nhắn mùi mẫn và hình hai người đi du lịch chung ở Cà Mau, Vũng Tàu. Hóa ra, đó là những lần anh nói khách thuê xe mà tài xế đều bận nên anh phải lái. Tôi không mảy may nghi ngờ. Tôi càng đau hơn khi lúc này con gái tôi mới kể, có lần chồng tôi dẫn hai con đi khu trò chơi và ăn gà rán là ăn chung với mẹ con của L.
Tôi như một con ngốc, một tên hề đáng thương khi mình là người phát hiện sau cùng. Má chồng ôm tôi khóc: "Biết thằng K. sai, má chỉ biết la nó, chứ không sao mở miệng nói với con được".
Hậu ngoại tình của chồng, niềm vui, tiếng cười trong gia đình tôi đã biến mất, vợ chồng gượng gạo, căng thẳng (Ảnh minh họa)
Khi sự thật phơi bày, chồng thú nhận và van xin tôi tha thứ. Tôi đau đớn đến tê dại và dẫn hai con về tá túc nhà cha mẹ ruột cách nhà tôi 5km. Anh và ba má chồng xuống nhà ba má tôi xin lỗi và năn nỉ. Tuy nhiên, tôi không quay về và quyết ly hôn.
Suốt hai tháng, chồng tôi nhờ nhiều người họ hàng bên tôi và bạn bè tôi năn nỉ giúp. Anh thề sống thề chết sẽ chí thú với gia đình. Hai con tôi khóc nhớ ba, nhớ nội. Trong cơn ngủ mơ con gái còn nức nở: "Mẹ đừng bỏ ba" đã làm tôi mềm lòng và quyết định tha thứ cho anh.
Lòng nghĩ vậy. Nhưng khi đối diện với người phản bội mình suốt 2 năm, tôi không thể quên được sự tổn thương, nỗi đau mà anh gây ra. Mỗi lần anh đến gần là tôi khó chịu, không thoải mái. Bao nhiêu uất ức tôi trút lên anh. Anh im lặng, cúi đầu.
Tôi từng nghĩ, đã tha thứ thì nên buông bỏ hết. Nhưng sao lòng vẫn không yên. Những hình ảnh tình tứ của chồng và tình nhân, những tin nhắn mùi mẫn cả hai cứ cuộn chặt tâm trí tôi, làm ngột ngạt và ghê tởm chồng.
Tôi và anh hứa làm lại từ đầu, nhưng cơn giận trong tôi chưa nguôi, còn anh vẫn mang mặc cảm sự tự ti của một kẻ phạm tội chưa thực sự được ân xá nên cuộc sống của chúng tôi khá gượng gạo. Cũng may còn hai thiên thần nhỏ là cầu nối giữa ba mẹ, làm cho không khí gia đình đỡ căng thẳng đi. Thật sự, với tội ngoại tình, muốn tha thứ, nhưng lòng cũng không dễ quên. Phải chăng cái đó là cái giá của chồng tôi và của cả chính bản thản tôi- khi đã chủ quan, ngủ quên trên hạnh phúc.