Kính gửi chị Hạnh Dung,
Tôi chia tay chồng đã được bốn năm, hiện đang sống cùng con nhỏ. Gần đây, tôi gặp một người đàn ông lớn hơn tôi hai tuổi, chưa từng lập gia đình. Anh là một doanh nhân khá thành đạt, cao lớn, đẹp trai, lịch thiệp. Tôi thật sự cảm thấy mình quá may mắn, hạnh phúc. Nhất là khi anh và con trai tôi rất gắn bó với nhau.
Thế nhưng, quen nhau đến sáu tháng rồi mà anh vẫn chưa có ý định đưa tôi về nhà chơi. Thậm chí khi ở nhà, anh cũng có vẻ không muốn tôi gọi điện thoại cho anh vào giờ anh xem ti vi cùng mẹ ngoài phòng khách. Anh kể ba anh bị tai nạn giao thông mất khi anh còn nhỏ. Mẹ ở vậy nuôi anh và anh là tất cả của mẹ. Mẹ mơ mộng rất nhiều về một cô dâu hoàn hảo, vì mẹ luôn cho rằng anh là người hoàn hảo.
Hình minh họa
Qua cách kể của anh, tôi hiểu rằng chắc chắn tôi không phải là con dâu mà mẹ anh mong ước. Anh nói từ từ để anh thuyết phục mẹ. Thế rồi hôm kia, mẹ anh tự tìm đến tôi. (Không biết bằng cách nào bà có được địa chỉ và biết mối quan hệ của tôi với anh). Bà nói tôi buông anh ra sớm thì bớt tổn thương cho tôi...
Qua cuộc trò chuyện, tôi nhận ra bà là một mẹ chồng ghê gớm. Và chắc chắn bà sẽ khó chấp nhận tôi là dâu. Bà nói trông tôi cũng có vẻ là người tử tế, nhưng bà không thể để con trai bà vướng vào những rắc rối kiểu như lấy gái nạ dòng, rồi con anh con em. Bà thậm chí còn dùng những từ xúc phạm như không muốn con bà xài "đồ cũ".
Trước khi ra về, bà nói tôi hãy suy nghĩ cho kỹ mà xử sự. Đằng nào thì tôi cũng sẽ không thể có hạnh phúc với con trai bà.
Đã hai ngày qua, tôi chưa kể cho anh nghe câu chuyện này. Tôi cũng chưa biết nên làm thế nào. Nên nói với anh hay không? Quyết tâm giữ anh hay chia tay anh theo ý bà? Quyết định nào cũng làm tôi sợ.
Thanh Lan (Q.3, TP.HCM)
Thanh Lan thân mến,
Cân nhắc, không vội làm rùm beng mọi chuyện, không níu áo người yêu đòi che chở… Bạn đã xử sự rất tốt, chứng tỏ bạn trưởng thành, bình tĩnh và chín chắn. Vì thế, càng hy vọng bạn sẽ có những lựa chọn hợp lý, hợp tình, sáng suốt để có một tương lai bình an. Bởi với bạn và con trai bạn lúc này, bình an quan trọng hơn hết.
Trước tiên, chính bạn phải thông cảm cho mẹ của bạn trai và thông cảm cho cả anh ấy. Bạn trai của bạn chắc chắn hiểu rõ mẹ mình, và đang cố gắng tìm cách để bạn không tổn thương, mẹ anh ấy không thất vọng. Làm sao để đừng xảy ra một cuộc chiến giữa hai người mà anh ấy thương yêu.
Dù thế nào chăng nữa, bạn cũng phải cho anh ấy biết về cuộc hội ngộ với mẹ của anh ấy. Cách kể câu chuyện như thế nào là tùy thuộc nơi bạn, thế nhưng, tốt hơn hết là nhẹ nhàng, điềm tĩnh, tránh xúc phạm cũng như tránh thể hiện cảm giác bị xúc phạm. Hãy nhấn mạnh sự cảm thông của bạn với tâm trạng bức xúc của mẹ anh ấy. Điều đó giúp cho bạn trai bạn bình tĩnh hơn.
Hãy làm sao để anh hiểu rằng bạn yêu anh và sẵn sàng cùng anh vượt qua mọi thử thách, khó khăn, sẵn sàng kiên nhẫn chờ đợi mọi cơ hội, sẵn sàng chấp nhận mọi hoàn cảnh. Rằng bạn cũng thương và hiểu mẹ chồng, người đã hy sinh tuổi xuân cho anh. Và bây giờ, mọi việc tùy thuộc vào sự mạnh mẽ, can đảm và yêu thương bạn đến đâu, của anh.
Bạn chỉ có thể hỗ trợ anh bằng tình yêu thương, sự chân thành, lòng hy sinh… Nhưng nhất thiết, không vì ai, vì cái gì mà hy sinh sự bình yên trong cuộc sống của mẹ con bạn. Vì mẹ của anh ấy là mẹ, bạn cũng đang là một người mẹ.