Tôi năm nay 34 tuổi, cách đây 8 năm tôi quen anh trong đám cưới của một người bạn. Ngày yêu nhau, anh rất chiều tôi, luôn lo lắng, quan tâm và chăm sóc tôi từng chút một. Gia đình không khá giả nên anh vừa phải đi học vừa đi làm cũng khá vất vả, vì thế thỉnh thoảng khi đi chơi cùng nhau tôi cũng để ít tiền vào ví của anh để khi rút ví trả tiền anh đỡ phải lấn cấn.
Anh làm ở Hà Nội, còn tôi làm công nhân ở Hải Dương, mặc dù yêu xa nhưng chúng tôi vẫn dành nhiều thời gian quan tâm, hỏi han nhau. Vì quá yêu anh nên tôi đã trót ăn trái cấm, rồi lỡ mang thai. Khi biết chuyện, anh chỉ bảo tôi rằng "Có thì để đẻ", nhưng cũng không nhắc gì đến chuyện cưới xin.
Tôi giục anh nói chuyện với bố mẹ anh và hai bên gia đình thì anh bảo chưa phải lúc. Mẹ tôi sốt ruột gọi điện hỏi anh xem anh tính xử lý mọi chuyện thế nào thì anh cũng chẳng thèm nói gì. Tôi nhắn tin cho chị gái anh nói rằng tôi đã có bầu thì chị lại bảo: "Biết em ở đó ngủ với ai? Liệu có phải máu mủ nhà chị hay không". Mẹ tôi tức giận nên cãi nhau với chị ấy.
Chị ấy về bảo với anh là mẹ con tôi đanh đá, ghê gớm. Sau này, tôi gặp mẹ anh để nói chuyện thì bà bảo: "Nếu đúng máu mủ nhà mẹ thì mẹ đưa về, còn mẹ không biết chuyện con có bầu, con cứ yên tâm qua tết nhà mẹ ra xin cưới con". Tôi mừng lắm vì tôi yêu anh thật lòng và con tôi sẽ có 1 gia đình.
Vậy là bà bảo tôi láo, bức xúc, tôi và anh cãi nhau rất to. Hôm sau tôi gọi điện cho bố anh bảo rằng: "Con rất buồn vì gia đình trong đó nói con láo, sống với nhau lâu dài mới hiểu được nhau không thể tùy tiện nhận định con láo như thế được, tính con thẳng con không khéo, còn bố mẹ cứ khẳng định con láo thì con trả lễ để bố mẹ có quyền chọn dâu. Con nuôi cháu 1 mình và không cần trợ cấp". Thấy tôi cương quyết như vậy thì bố anh gọi cho mẹ tôi và bảo tôi nói hỗn, quá lời nên việc cưới xin sẽ dừng lại.
Sự việc xảy ra được 1 tuần thì tôi đến tận nhà xin lỗi bố mẹ người yêu nhưng ông bà không chấp nhận. Giờ tôi sinh con được 4 tháng nhưng gia đình anh cũng không đến thăm hỏi. Còn anh thì 1 tháng may ra hỏi đến con được 1 lần. Ngày tôi sinh con anh cũng không gọi điện hỏi thăm, cũng không nói lời nào với mẹ tôi.
Phải chăng vì tôi quá nóng tính nên ngày nay con tôi mới không có bố. Tôi và anh không lấy nhau cũng được nhưng giá như gia đình anh và anh quan tâm đến cháu một chút thì con bé cũng đỡ tủi thân. Thực sự bây giờ tôi rất bối rối, không biết phải làm thế nào cho phải.
Cùng gỡ rối
- "Thương trái ấu cũng tròn, ghét bồ hòn cũng méo", anh ấy và cả họ nhà nội đều không muốn bạn về nhà họ, nên tìm đủ cách để không cưới. Con của bạn lại là gái nên việc họ không cho tiến tới hôn nhân cũng là điều dễ hiểu. Hãy cố tự lập và tìm một hạnh phúc mới để con có mái ấm, đừng trông chờ vào họ nữa, bạn ạ.
( Lan Nhi - TP HCM)
- Nếu gia đình nhà trai thực sự muốn rước 2 mẹ con bạn họ đã không như vậy. Dù sao mọi sự đã lỡ làng, bạn hãy chấp nhận để tìm đường đi mới. Chắc chắn sẽ nhiều khó khăn đó, nhưng hãy tìm người thân, bạn bè để nhờ hỗ trợ, giúp đỡ. Không thể trông đơi vào gia đình họ được đâu bạn.
(Thành Ngà - Lâm Đồng)