Thân gửi chị Hạnh Dung,
Em viết thư này cho chị mà trong lòng rối như tơ vò. Em muốn hỏi chị, có người vợ nào chấp nhận tha thứ cho chồng ngoại tình mà sau đó vẫn sống hạnh phúc không?
Mới kết hôn 4 năm nhưng em đã bị phản bội 3 lần. Điều đáng sợ nhất là mỗi khi em phát hiện ra, anh ấy lại quay về thề thốt và cầu xin tha thứ. Lần nào với anh ấy cũng là lần cuối. Những ngày sau đó, anh ấy luôn sắm vai một người chồng, người bố tốt khiến em nguôi ngoai. Em không ngừng hy vọng sự bao dung của mình có thể khiến anh ấy thực sự thay đổi.
Thế nhưng dù em có dày công vun vén, có ao ước và khát khao một cuộc sống bình yên đi nữa, thì dường như số phận vẫn cứ tiếp tục thử thách và trêu đùa với em. Hết lần này đến lần khác, em cảm giác quỵ ngã khi phát hiện ra anh ấy chỉ đóng kịch trước mắt em, còn phía sau vẫn không ngừng liên lạc, qua lại với cô gái đó. Có lần em phát ra hiện nhờ chiếc khẩu trang lạ trong cốp xe; có lần dùng vân tay của anh ấy khi say rượu để mở khóa điện thoại và đọc được những tin nhắn hẹn hò; và mới đây nhất là buổi trưa vắng mặt ở cơ quan mà anh ấy nói dối rằng vẫn ở đấy…
Em luôn tự hỏi, mình thiếu thốn điều gì để anh ấy cứ phải đi tìm kiếm sự thỏa mãn bên ngoài như thế? Dù không quá quyến rũ nhưng ngoại hình của em cũng được nhiều người khen ngợi. Trong đời sống vợ chồng, em cũng không phải là người thụ động mà luôn tìm cách đổi gió, tạo sự lãng mạn. Thậm chí em đã cai sữa con từ khi mới 18 tháng để muốn mình trọn vẹn hơn dành cho chồng. Em đã níu kéo, cố gắng bằng mọi cách. Cho đến lần này thì em thực sự kiệt sức rồi. Em không vùng vẫy, giãy nảy ghen tuông hay làm ầm ĩ nữa.
Ảnh minh họa.
Em chỉ im lặng. Em nghĩ nhiều đến chuyện ly hôn, chấm dứt tại đây vì chắc chắn là cái tính trăng hoa của anh ấy chẳng thể bỏ. Nhưng điều quan trọng là em vẫn còn yêu anh ấy. Hơn thế nữa, cuộc sống trước nay của mẹ con em đều phụ thuộc vào khoản tiền lương anh ấy mang về. Đã lâu lắm rồi em không đi làm nên bây giờ chẳng khác gì chim non sợ cành cong. Bước ra ngoài kia, lại còn đeo mang cả con nữa, không biết em có cách nào vượt qua được không? Em rất mong nhận được lời khuyên từ chị.
X.P (Hà Nội)
X.P thân mến,
Em có hỏi chị những người phụ nữ chọn cách tha thứ khi bị phản bội thì có ai sống hạnh phúc hay không? Câu trả lời của chị là có rất nhiều. Đó là khi họ sử dụng sự tha thứ đúng ý nghĩa của nó, là không hằn gắt, đay nghiến hay chỉ trích người đã từng phạm lỗi. Bởi họ biết ôm hận thù chẳng khác gì như mình cầm một hòn than nóng trong tay, chỉ riêng mình bị bỏng rát. Chỉ khi tha thứ, họ mới sống được cuộc đời của mình mà không phụ thuộc cảm xúc hay bị người khác chi phối.
Tha thứ khi ở lại có nghĩa là trong ngôi nhà ấy sẽ không còn nhắc đến lỗi lầm cũ của người chồng. Họ xây dựng vun vén tổ ấm của mình bằng sự vị tha và đầy yêu thương của mình, hoàn toàn không phải vì mục đích níu kéo. Nhưng rồi chính sự vô tư của người vợ lại cảm hóa và khiến người chồng vượt qua được cám dỗ để quay về cùng vợ xây đắp lên một gia đình hạnh phúc.
Hay tha thứ mà chọn cách ra đi thì hạnh phúc của người phụ nữ vẫn có dù nó ở một hình thái khác. Họ chấp nhận chuyện chia ly, sống cuộc đời của riêng mình mà không ôm mối hận trong lòng, làm người mẹ đơn thân độc lập, tự tin và quyến rũ nên luôn cảm thấy vui vẻ. Nhìn vào họ, ai cũng phải công nhận được sự bình yên, hạnh phúc dù không có một gia đình trọn vẹn.
Nhưng chị có cảm giác em tha thứ mà lòng vẫn đầy những toan tính. Em quay quắt muốn làm mọi việc để quyến rũ chồng, để khiến anh ấy yêu em trở lại. Ngay cả những bối cảnh em phát hiện ra chuyện anh ấy ngoại tình cũng như chỉ chứng minh rằng em luôn không tin và muốn kiểm soát anh ấy. Nếu em vẫn luôn mang cái sự oán trách, uất ức ấy theo mình thì dù cho em có ở lại hay ra đi cũng không dễ để hạnh phúc.
Chị nghĩ sự im lặng của em lúc này rất đúng, đó là cơ hội để em lắng mình lại mà đừng khiến mọi việc rối tung nữa. Giống như một vũng nước càng khuấy lên càng đục, nhưng chỉ cần để yên, nước lắng lại trong vắt là có thể nhìn được rõ ràng mọi thứ ở dưới đáy hồ. Chị cho rằng chuyện ly hôn hay không vào lúc này thực sự không phải là điều đáng phải suy nghĩ. Mà em hãy xem em thực sự mong muốn một cuộc sống như thế nào, hãy từng bước làm điều đó.
Em muốn sống độc lập, hãy nghĩ cách để bước ra ngoài đi làm và kiếm tiền. Hoặc em có thể dùng thời gian tìm hiểu các kiến thức nâng cao khả năng của bản thân, tránh để mình lạc hậu, trì trệ. Em muốn làm người mẹ tốt, hãy lao vào tìm đọc các kiến thức về nuôi dạy con và cùng con trải qua những ngày tháng bên nhau chất lượng nhất. Em muốn bản thân mình đẹp hơn, hãy đừng ngại bỏ thời gian chăm sóc bản thân từ những điều cơ bản… Em biết không, chỉ cần giữ cho mình sự bận rộn đầy tích cực như thế, đừng tập trung vào việc oán trách hay muốn thay đổi chồng là em dù "không làm gì mà không gì không làm".
Mặc kệ chuyện gì đến sẽ đến. Tập trung vào cuộc sống của mình, lo lắng cho mình, cho con rồi thì em sẽ tìm được hạnh phúc của mình dù hình thái hạnh phúc ấy là như thế nào đi nữa. Chị chúc em đủ bình tâm để sống an vui!
Hạnh Dung