Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng Bảy Núi, An Giang, mỗi khi mưa xuống, nước trên ruộng xâm xấp thì y như rằng quê tôi có khá nhiều đặc sản từ ếch, nhái đến cua, cá, ốc… Hồi đó, với tụi nhỏ chúng tôi, mùa mưa cũng là thời điểm để đi soi nhái, bắt ếch rồi tha hồ thưởng thức những món ăn dân dã, đậm đà hương vị quê nhà.
Khô nhái đặc sản vùng Bảy Núi, An Giang
Con nhái cơm quê tôi không to, chỉ bằng cẳng cái, sống thành từng đàn trên ruộng hay dưới chân núi. Tuy nhỏ nhưng thịt chúng rất ngọt, có thể chế biến thành nhiều món ăn ngon như xào lá cách, xào sả, bằm nhuyễn xúc bánh đa hay nấu cháo... Những đêm trời mưa lâm râm, chúng tôi chỉ cần xách cây vợt ra ruộng một lát là có ngay nồi cháo nhái “ngon lành cành đào” vừa chống đói vừa giải cảm hiệu quả. Có những hôm bắt nhiều quá, chúng tôi ăn không xuể, đành rộng đàn nhái trong lọp, chờ sáng hôm sau đi cắm câu hoặc cho mấy con gà mái dầu thưởng thức.
Nhưng cái thời xưa đó đã qua rồi. Ngày nay, quê tôi không còn những nồi cháo nhái thơm nồng mỗi khi mưa xuống mà thay vào đó là cái cái cảnh nhộn nhịp sản xuất khô nhái được chúng tôi ví von đó là những em “vũ nữ chân dài”. Cái tên “vũ nữ chân dài” gần như quen thuộc với thực khách gần xa mỗi khi có dịp ghé qua vùng Bảy Núi. Thực ra, cái món khô nhái được du nhập từ Campuchia và nở rộ ở quê tôi khi mà các “thượng đế” đã chán ngán cảnh thịt cá ê hề, chỉ muốn chìm đắm trong cơn say với những thứ dân dã, mộc mạc. Và dĩ nhiên, những em khô nhái “vũ nữ chân dài” được lên ngôi.
Chúng tôi ví von mấy em khô nhái là "vũ nữ chân dài"
Cái món khô “vũ nữ chân dài” thấy đơn giản nhưng thực ra không dễ làm chút nào. Muốn khô ngon, phải chọn những con nhái còn tươi sống. Nhái sau khi cắt bỏ đầu, lột da, moi hết ruột, được đem đi rửa sạch trước khi ướp chúng với tiêu, ớt, muối… để thấm từ 1-2 giờ. Khó nhất là công đoạn lột da vì da nhái rất trơn nên người làm phải nhúng tay qua cát trước khi bóc bỏ lớp da trơn bóng. Vì vậy, để cho nhái không bị dính cát, người làm phải hết sức khéo léo. Công đoạn phơi cũng rất công phu, người làm phải xếp cẩn thận từng em “vũ nữ chân dài” sao cho chúng thẳng đều tăm tắp trên những miếng vạt tre có phủ lớp lưới. Sau khi phơi từ 5-7 tiếng thì “vũ nữ chân dài” đã thành phẩm, được đóng gói, gửi ra chợ.
Nhiều thực khách yêu khô nhái vì có thể để lâu mà không sợ hư và đặc biệt cái món này cũng không “đỏng đảnh” trong khâu chế biến. Chỉ cần nhúng nhẹ mấy em vào trong chảo dầu đang sôi vài phút là có ngay món lai rai thơm lừng, giòn rụm. Món này chỉ cần ăn kèm với rau răm, chấm cùng tương ớt thì ngon hết sảy. Có lẽ vì vậy mà dân xứ tôi truyền tai nhau mỗi khi du khách có dịp ghé sang: “Thương em vũ nữ chân dài; lai rai một miếng để hoài xuyến xao”.
Khô nhái là món lai rai thu hút thực khách gần xa