Không ít người nói với tôi những câu khá nhẫn tâm và nhàm chán, như mở lòng ra đi, bớt “kén cá chọn canh” đi và tệ nhất là: già rồi, còn có người già cùng.
Ảnh minh họa
Như chị bạn tôi cực kỳ ghét mùi thuốc lá nên bao lần dự định tiến tới, câu đầu tiên chị luôn hỏi là người đó có hút thuốc không. Vài lần lý trí ngăn cản, chỉ vì đối tượng hút thuốc, dù mọi điều kiện khác đều đáp ứng đầy đủ. Sau này, do duyên số, chị thương một anh hút thuốc lá nhiều năm.
Chị bằng lòng kết hôn khi anh hứa sẽ bỏ thuốc. Thật may là anh làm được. Chị bảo trước kia từng mang định kiến và rất khắt khe với những người hút thuốc. Đến khi gặp anh thì rung động bất chấp, dù vẫn không thể ngửi được khói thuốc còn vương trên áo anh. Chị thủ thỉ với anh, em có thể yêu một người đã từng hút thuốc chứ không phải là người đang hút thuốc.
Anh, vì yêu và trân quý chị, nên chị vừa là động lực vừa là áp lực giúp anh bỏ thuốc lá thành công.Chúng ta, mỗi người đều có một hình mẫu, một lý tưởng nào đó về người có thể bên cạnh ta trọn cuộc đời. Nhưng một khi trái tim đã rung động, mọi tiêu chuẩn đều chẳng còn ý nghĩa gì. Nhiều khi, bạn loạn nhịp trước một người bạn chẳng thể nào ngờ đến. Mọi thứ thuộc về người đó có thể ngược với những tiêu chuẩn bạn hằng mong. Có người còn mang nhiều điểm mà bạn rất ghét, nhưng bạn lại chính là người phủi sạch tiêu chuẩn để chấp nhận lao vào.
Tôi biết rõ điều tôi thích và ghét ở một nửa thực sự của đời mình. Có điều, hình như tôi chưa bao giờ chắc chắn rằng, người đó nhất định phải thế này hay thế kia. Kỳ vọng của mỗi người vốn không giống nhau. Có thể người ta cũng mang rất nhiều hy vọng khi gặp tôi và tôi không thể đáp ứng nổi, dẫu có thương nhau.
Vài lần, tôi cũng đã cố gắng gặp người tôi có ấn tượng không thích ngay từ đầu, để rồi cảm giác nếu muốn phát triển mối quan hệ này, tôi phải cố gắng nhiều lắm, mà cái cần cố gắng lớn nhất là tình cảm, là rung động với người ta. Điều này còn khó hơn cả việc gạt bỏ quy chuẩn hay định kiến.
Ảnh minh họa |
Cũng may, cuối cùng bạn lấy chồng giàu và trẻ. Cô bạn khác thì chăm chăm phải lấy Việt kiều, nhất định phải đi Mỹ, gửi đô-la về báo hiếu cho cha mẹ. Qua bao năm chọn lựa, cuối cùng bạn chốt được một anh và sang Mỹ sau khi cưới. Những cô gái đó đều đặt ra mục tiêu rõ ràng, tiêu chuẩn dứt khoát và quyết không thỏa hiệp khi người đàn ông chưa đạt tiêu chuẩn. Thật lạ, những người đàn ông ấy đã sớm xuất hiện, để họ không phải chờ lâu. Thành ra, tôi hay đùa, bất kể làm gì, cứ tập trung ắt sẽ có kết quả, kể cả cua trai hay tán gái.
Chuyện mở lòng hay kén chọn, thiệt tình không phải do chúng tôi mà do đối tượng đã chẳng đủ kiên tâm. Nói gì thì nói, có yêu thương thực lòng thực dạ thì dời non lấp bể, việc chi cũng chẳng nề hà. Chỉ cần yêu thật lòng thì tình yêu thứ mấy cũng sẽ như tình đầu. Chỉ cần chân thành thì đường dài núi thẳm, mưa gió mấy cũng qua. Chỉ cần gặp đúng người thực sự yêu thương mình, kể cả mình có phức tạp bao nhiêu thì trái tim cũng sẽ tự mở toang, khỏi cần kêu gọi.
Nên đã chờ được lâu vậy rồi, chờ thêm dăm ba bữa nữa cũng chẳng sao. Kế hoạch có người yêu trong mùa đông hay trước tết có lẽ hơi mơ hồ. Những buổi tối mưa lạnh, nằm ung dung nghe nhạc, đọc sách, chưa có chồng, nên tôi cũng chẳng phải lo lão ấy giờ đang ở đâu, chém gió ở quán nhậu hay đang vui vẻ cặp kè em xinh nào đó trong quán cà phê vắng. Suy cho cùng, tôi đang trong một cuộc ế bình an mà không cần cố gắng.
Ở thời điểm nào đó, tôi đã thỏa hiệp với những mong cầu giản đơn của bản thân. Chẳng đòi hỏi ở người ta điều gì lớn lao ngoài sự chân thành. Trước khi tìm thấy một người sẵn lòng thương mến mình bằng những chân thành, bằng tất cả những gì mình có và nguyện mang những điều tốt nhất trong khả năng của họ, tôi bằng lòng trong cơn ế... bình an như nhiều năm qua vậy thôi.