Chuyện chỉ mới vài năm trước thôi nên tôi vẫn còn nhớ như in, bởi mọi thứ như một cơn ác mộng đến với gia đình, đe dọa cả cuộc sống của các thành viên trong nhà. Ban đầu chỉ là chuyện chồng tôi cùng với vài người bạn thân thiết quyết định mở công ty riêng nhưng anh không cho vợ biết. Vì vẫn duy trì công việc đang làm ở một công ty khác bên cạnh công ty mới, nên mang danh giám đốc nhưng gần như mọi công việc ở công ty mới anh đều giao hết cho những người bạn, anh chỉ phụ trách vấn đề tiền bạc và tìm kiếm đơn hàng về.
Khi sắp xếp mọi việc đâu vào đó anh mới nói với tôi về công ty mới, về số tiền đổ vào để công ty vận hành, cho biết anh thỏa thuận với những người bạn là sẽ không cho phép vợ can dự vào việc của công ty riêng để đảm bảo tính khách quan. Bản thân tôi cũng có công việc với thu nhập ổn định, thời gian ngoài giờ làm việc còn dành cho việc học hành nâng cao, chăm sóc hai đứa con đang tuổi ăn học nên cũng chẳng có thời gian ôm đồm thêm việc của chồng.
Thỏa thuận ban đầu giữa vợ chồng tôi được giữ trong một thời gian khá dài, mỗi khi ký được hợp đồng nào mới anh còn vui vẻ rủ cả nhà đi ăn uống, du lịch đây đó. Một thời gian sau, anh than: "sao làm hoài mà không thấy tiền vô". Rồi không giấu giếm, anh tiết lộ hợp đồng thì ký nhiều mà tài khoản công ty cứ thường xuyên ở tình trạng cạn, phải nợ tiền vật tư, tiền lương, tiền thuê nhà xưởng... Anh nhờ tôi xem lại hết toàn bộ sổ sách giấy tờ giao dịch của công ty xem chuyện gì đang xảy ra, vấn đề vướng mắc là gì, liệu tôi có thể giúp anh thoát khỏi mớ bòng bong nợ nần được không? Tôi cũng phân vân vì ngay từ đầu đã thỏa thuận sẽ không can dự vào việc của anh với bạn bè nhưng vì chồng là người đại diện pháp luật của công ty, nếu có vấn đề gì không ai khác ngoài chồng mình sẽ chịu trách nhiệm với những sai lầm.
Vậy là tôi bắt tay vào việc làm rõ hết mọi hoạt động của công ty, phát hiện đủ thứ vấn đề liên quan đến sổ sách giấy tờ, đặc biệt là chuyện thu chi, hóa đơn đầu vào đầu ra, hợp đồng thuê mướn, chi phí mỗi tháng... Sau khi tìm hiểu, tôi trình bày hết mọi ngóc ngách vấn đề của công ty lẫn đưa ra cách giải quyết vấn đề. Cân nhắc kỹ lưỡng, anh họp mặt với các cộng sự, nói rõ ràng những gì công ty đang vướng mắc, chuyện thanh toán công nợ, chuyện nhân sự và chấp nhận nhiều thiệt thòi về phần mình để cuối cùng mọi người cùng chấp nhận việc giải thể công ty. Dù phải tốn thêm tiền để kết thúc mọi chuyện nhưng chồng tôi như trút hết gánh nặng và không quên cảm ơn tôi đã giúp anh dọn dẹp "cái cục nợ " đeo bám bấy lâu nay.
Từ thời điểm đó, cứ tính làm việc gì anh đều hỏi qua ý kiến tôi dù có đôi lần tôi từ chối. Anh bảo, giờ ai nói gì mặc kệ, có sướng có khổ nhất định phải cùng nhau chia sẻ chứ không thể bỏ qua ý kiến của người vốn gần gũi và tin cậy, không chỉ là một người bạn đời mà còn là một "quân sư" miễn phí.
Tôi đã giúp chồng giải quyết rắc rối trong công việc. (Ảnh minh hoạ) |
Nói vậy thôi chứ cũng còn tùy người, tùy theo hoàn cảnh cũng như rất nhiều vấn đề khác mà mỗi người, mỗi gia đình sẽ có cách chọn lựa cùng hợp tác hay không quan tâm vào việc của chồng, vợ. Rất nhiều công ty đã có bước khởi đầu rất tốt khi vợ chồng đồng cam cộng khổ gầy dựng từ nhiều khó khăn ban đầu nhưng sau một thời gian phát triển nhất định sẽ phát sinh thêm những vấn đề phức tạp khác, khi đó chắc chắn phải có sự lựa chọn thích hợp tùy thuộc quy mô phát triển. Điều quan trọng nhất vẫn là sự thỏa thuận giữa những người trong cuộc có liên quan trực tiếp đến quyền lợi, trách nhiệm.
Không thể cho rằng phụ nữ là kẻ kém cỏi hay tính toán quá làm ảnh hưởng đến công việc làm ăn hay đưa ra lời khuyên phụ nữ chỉ nên dành thời gian cho gia đình con cái, làm đẹp, hưởng thụ bất luận xã hội có phát triển đến đâu. Trời đã sinh và tạo ra sự khác biệt giữa đàn ông và đàn bà nhưng không vì thế mà đàn bà không làm được việc như đàn ông. Nên, lỗi không nhất thiết cứ phải ở đàn bà.